Sự phụ thuộc cảm xúc và nạn nhân của một người thao túng loạn dục ái kỷ, liệu có sự liên quan?
Người đang trong tình huống phụ thuộc cảm xúc
Vào tuổi trưởng thành, mỗi người đều tìm cách đáp ứng những nhu cầu về cảm xúc. Tuy nhiên, để nói về phụ thuộc cảm xúc, cần có rất nhiều yếu tố khác nhau. Nhu cầu về tình cảm là rất tự nhiên, để được chấp nhận hay được thuộc về. Sự phụ thuộc chính là sự gắn kết với cuộc sống.
Sự phụ thuộc cảm xúc không phải là việc tìm kiếm do một nhu cầu tình cảm bức thiết và mạnh mẽ, lặp đi lặp lại thường xuyên bởi các tình huống không như ý. Sự phụ thuộc cảm xúc là sự kiện chủ thể không còn nghe thấy nhu cầu của mình, những cảm nhận của mình, không nhận ra giá trị của bản thân và cá tính, bản sắc của mình nữa.
Người trong tình huống này ở trong phương thức vận hành tách rời, chia tách với tâm hồn mình, để phục vụ người khác, để cống hiến nhân danh tình yêu hoặc một mối quan hệ nào đó, và để chối bỏ bản thân mình là ai, bản thân mình cảm nhận như thế nào.
Sự thất bại về mặt tình cảm thường là kết quả của những tổn thương từ thời thơ ấu, bị căng thẳng bởi nỗi sợ bị bỏ rơi hay bị từ chôi, mà người LDAK biết cách bù đắp “một cách khéo léo”.
Nói chung, những người phụ thuộc cảm xúc cảm thấy lo hãi hay lo âu, và họ cư xử, hoạt động do những lo hãi hay lo âu chi phối họ.
Mối quan hệ giữa một người phụ thuộc cảm xúc và một người LDAK giỏi diễn kịch để thao túng người khác.
Người LDAK giỏi diễn kịch để thao túng người khác tiếp cận con mồi nào phù hợp với nạn nhân “lý tưởng” của anh ta.
Anh ta sẽ rất quan tâm nếu “hồ sơ” của nạn nhân tiềm năng là một người vui vẻ, khoan dung, cao thượng và ngây thơ. Luôn yêu thương mọi người. Lý tưởng hơn nữa nếu phải chịu đựng một sự kiện sang chấn (sự mất mát, sự chia lìa…).
Sau khi đã quan sát một thời gian, và đã chú ý tới những phẩm chất trên, LDAK sẽ chuyển sang giai đoạn tiếp theo: “tiếp cận con mồi và quyến rũ con mồi”…
Để đạt đến đích, LDAK chơi một trò chơi đặc biệt. Anh ta tỏ ra một khuôn mặt của một người lý tưởng: tích cực, thấu hiểu, luôn sẵn lòng, cao thượng, tươi tắn, kín đáo, ôn hòa…. Và nạn nhân sẽ “tự nguyện” tham gia trò chơi. Nạn nhân tự để mình bị chinh phục hoàn toàn và tự dâng hiến mình cho anh ta mà không nghĩ gì đến những động cơ, ẩn ý phía sau nào nữa.
Tuy nhiên, một khi nạn nhân đã ở dưới sự “thống trị” và quyền lực của LDAK một cách hoàn toàn, LDAK bắt đầu bỏ chiếc mặt nạ của nhân cách thật của anh ta. Dần dần, nạn nhân sẽ khám phá ra rằng anh ta không giống như lúc đầu. Anh ta trở nên cáu giận, khoảng cách, ích kỷ, lạnh lùng, vô cảm, chế giễu người khác, ái kỷ, hoang tưởng…. Sau khi đã bị chinh phục, nạn nhân rất khó rời bỏ anh ta. Nạn nhân rơi vào tình huống bị nghiện, sẵn sàng chấp nhận anh ta khó chịu như vậy…
Nạn nhân bị ngự trị đối với những đòi hỏi áp lực của anh ta, với sự kiểm soát của anh ta, với quyền lực của anh ta, với những đe dọa của anh ta.
Người giỏi diễn kịch để thao túng người khác này sử dụng nhiều phương tiện mạnh để làm cho nạn nhân trở nên cạn kiệt năng lượng sống, anh ta khiến nạn nhân trở nên phụ thuộc nhiều hơn nữa. Mục đích của anh ta: làm cho nạn nhân mất khả năng phê phán, kiểm soát chính bản thân, những suy diễn lý trí, đạo đức, xã hội, tài chính, kèm theo là những ảnh hưởng trầm trọng về mặt sức khỏe của nạn nhân (trầm cảm, chứng chán ăn, ung thư…).
Geneviève Schmit đã viết những bài báo rất đặc sắc về chủ đề này và có một chương đặc biệt “nhận biết một người LDAK”, đã mô tả rất rõ nhân cách loạn duc, những cái bẫy và những âm mưu xảo quyệt mà các nạn nhân rơi vào. Trong trường hợp bị “đồng hành”, rất hiếm khi những người phụ thuộc cảm xúc có xu hướng tìm kiếm điều gì ẩn giấu đằng sau những nỗi sợ, những lo hãi và lo âu của họ. Nếu nạn nhân có ý định thực hiện điều đó, họ sẽ hiểu điều gì xảy ra với họ, và sẽ rất có lợi cho họ nếu họ hiểu những nhu cầu thực sự của họ, nếu họ thoát ra khỏi trò chơi với những cái bẫy đằng sau của người LDAK giỏi diễn kịch để thao túng người khác.
Người phụ thuộc cảm xúc mà đang hoặc đã có mối quan hệ với một người diễn kịch thao túng LDAK sẽ tránh việc “nhận ra” trải nghiệm của họ vì điều đó làm cho họ tổn thương, đau khổ với chính mình. Nạn nhân không đủ mạnh mẽ để tự thuyết phục mình dừng lại những điều mình đang chịu đựng. Nạn nhân vẫn ở trong tâm thế của nạn nhân, tâm thế ấy nhốt họ trong trạng thái không dễ chịu, lo lắng và có tính phá hủy.
Nạn nhân bị thuyết phục rằng đó là những nhận xét, đánh giá (tiêu cực hoặc tích cực) về “tên đao phủ” của họ để giúp họ đỡ cảm thấy đau khổ, để tự xoa dịu họ. Khi không dám khai báo một cách cởi mở những điều mà nạn nhân biết, hiểu về LDAK, họ vẫn cứ giữ mạnh việc tự đánh giá thấp về chính bản thân mình.
Nạn nhân thể hiện rất ít sự tôn trọng và đánh giá đúng mức về những gì nạn nhân trải qua bằng cách chối bỏ tất cả một cách dễ dàng. Trong tình huống như vậy, nạn nhân coi rằng những gì mình chịu đựng là không quan trọng và điều đó cũng thể hiện trong hành động của mình. Họ không thể đi đến quyết định về việc khai báo và nói ra công khai tình trạng của mình.
Sự chú ý của nạn nhân chỉ quay quanh LDAK bằng cách thực hiện những điều kẻ LDAK muốn. Nạn nhân hi vọng rằng sự chịu đựng của mình rồi sẽ cảm hóa anh ta, khiến anh ta trân trọng họ và đánh giá đúng giá trị của họ.
Khi chối bỏ như vậy, nạn nhân sẽ tự giấu khỏi chính bản thân mình những phản ứng “tiêu cực”. Người phụ thuộc cảm xúc cư xử theo cách này để không phải đối diện với cảm xúc của chính họ. Biểu lộ những nhu cầu của mình và những điều phải chịu đựng sẽ làm cho họ khiếp sợ. Chính họ sẽ bị khủng bố bởi ý tưởng bị chối bỏ, bị phán xét, bị kết án bởi tên đao phủ LDAK.
Mỗi lần nạn nhân lẩn trốn trước rủi ro tự mình chấp nhận mình, lòng tự trọng của nạn nhân lại tiếp tục giảm.
Mặc dù phải bỏ ra một năng lượng rất lớn, và sự không hài lòng trong việc “chinh phục” điều không thể, nạn nhân vẫn ngày càng thấy mình chưa tròn bổn phận của mình.
Từ sự phụ thuộc cảm xúc đến lòng tự trọng / tự đánh giá về bản thân mình. Từ nạn nhân đến tự chịu trách nhiệm.
Học cách tự nhận ra, tự yêu thương, tự chấp nhận sẽ cho phép tự giải phóng bản thân và tự chịu trách nhiệm, bằng cách không cho bản thân mình bất kỳ cơ hội nào với các mối quan hệ độc hại và phá hủy. Kẻ diễn kịch – thao túng loạn dục chạy trốn khỏi những người quyết đoán, có nghĩa là những người có lòng tự trọng về bản thân mình.
Lòng tự trọng về bản thân nghĩa là gì?
Tôi sẽ gợi ý một ý tưởng có thể khiến bạn suy tư, tìm kiếm con đường cho vấn đề này.
Lòng tự trọng về bản thân dựa trên 3 trục tạo nên sự cân bằng bên trong bạn: hình ảnh về bản thân, niềm tin về bản thân, và tình yêu với bản thân – tương ứng với cơ thể – tư duy – tinh thần. Đó là một sự cân bằng cần thiết để đảm bảo sự tự do và sự tự lập của mỗi người.
Để hiểu hơn về những yếu tố giữ sự cân bằng bên trong này, tôi đề xuất bạn hãy trả lời những câu hỏi sau trong những tình huống có liên quan đến một người diễn kịch – thao túng LDAK.
Hình ảnh về bản thân là điều mà tôi tự nói với mình về mình.
“Trong tình huống này, bạn nói gì về bạn?”
Niềm tin vào bản thân là cái bạn thể hiện về khả năng của mình – có thể làm gì.
“Bạn có khả năng làm gì trong tình huống này?”
Tình yêu đối với bản thân là giá trị nội tại mà tôi gán cho mình.
“Tôi cảm thấy như thế nào, chịu đựng điều gì khi tôi nghĩ về tôi trong tình huống này?”
Sự tự trọng về bản thân dựa trên 3 yếu tố này, điều đó thể hiện ta tự đánh giá mình ở mức độ nào, giá trị mà ta gán cho mình và mang lại cho bản thân mình. Nếu bạn có khó khăn trong việc trả lời 3 câu hỏi trên, vậy thì có khả năng là lòng tự trọng về bản thân của bạn là đáng nghi ngờ. Nếu điều đó giống như là: bạn sẽ sống cuộc sống như thế nào với lòng tự trọng về bản thân luôn không ổn định? Chắc chắn là sẽ rất khó khăn.
Điều đó không phải là bởi vì có một sự bất ổn bên trong liên quan đến những nhu cầu thường trực từ thời thơ ấu mà rất khó để thỏa mãn / đáp ứng. Tôi làm việc hàng ngày với những khách hàng luôn tìm thấy ở họ những nguồn lực để tự tìm ra mình, kết nối lại với con người thực của mìn.
Việc ở trong tình huống phụ thuộc cảm xúc là một cách người ta tự cấm mình quyền với sự tồn tại.
Người phụ thuộc cảm xúc, dưới quyền lực của một kẻ LDAK, sẽ tự chấp thuận quyền không được khẳng định giá trị của mình.
Khi thưởng cho mình quyền tồn tại, mình đang tặng cho mình quyền là chính bản thân mình.
Và khi là chính bản thân mình, bạn có các nhu cầu, tự cho phép mình cảm nhận các cảm xúc của mình. Đó sẽ là bình thường khi bạn có những sở thích, ham muốn, và nhận ra sự khác biệt của mình. Tự mang cho mình quyền tồn tại, đó là đánh giá cao những khoảnh khắc hiện tại, điều đó cũng có nghĩa là cuộc sống thuộc về bản thân mình và mình có trách nhiệm với nó.
Bài báo được biên tập bởi Fati AMOR, huấn luyện viên, chuyên gia về phụ thuộc cảm xúc và trợ giúp nạn nhân của những kẻ diễn kịch – thao túng LDAK, tác giả của trang web http://www.liberezvotrevie.com
Ngô Thị Thu Huyền, biên dịch từ nguồn: http://www.soutien-psy-en-ligne.fr/blog/dependant-affectif/

Sự phụ thuộc cảm xúc không phải là việc tìm kiếm do một nhu cầu tình cảm bức thiết và mạnh mẽ, lặp đi lặp lại thường xuyên bởi các tình huống không như ý. Sự phụ thuộc cảm xúc là sự kiện chủ thể không còn nghe thấy nhu cầu của mình, những cảm nhận của mình, không nhận ra giá trị của bản thân và cá tính, bản sắc của mình nữa.
Người trong tình huống này ở trong phương thức vận hành tách rời, chia tách với tâm hồn mình, để phục vụ người khác, để cống hiến nhân danh tình yêu hoặc một mối quan hệ nào đó, và để chối bỏ bản thân mình là ai, bản thân mình cảm nhận như thế nào.
Sự thất bại về mặt tình cảm thường là kết quả của những tổn thương từ thời thơ ấu, bị căng thẳng bởi nỗi sợ bị bỏ rơi hay bị từ chôi, mà người LDAK biết cách bù đắp “một cách khéo léo”.
Nói chung, những người phụ thuộc cảm xúc cảm thấy lo hãi hay lo âu, và họ cư xử, hoạt động do những lo hãi hay lo âu chi phối họ.
Mối quan hệ giữa một người phụ thuộc cảm xúc và một người LDAK giỏi diễn kịch để thao túng người khác.
Người LDAK giỏi diễn kịch để thao túng người khác tiếp cận con mồi nào phù hợp với nạn nhân “lý tưởng” của anh ta.
Anh ta sẽ rất quan tâm nếu “hồ sơ” của nạn nhân tiềm năng là một người vui vẻ, khoan dung, cao thượng và ngây thơ. Luôn yêu thương mọi người. Lý tưởng hơn nữa nếu phải chịu đựng một sự kiện sang chấn (sự mất mát, sự chia lìa…).
Sau khi đã quan sát một thời gian, và đã chú ý tới những phẩm chất trên, LDAK sẽ chuyển sang giai đoạn tiếp theo: “tiếp cận con mồi và quyến rũ con mồi”…
Để đạt đến đích, LDAK chơi một trò chơi đặc biệt. Anh ta tỏ ra một khuôn mặt của một người lý tưởng: tích cực, thấu hiểu, luôn sẵn lòng, cao thượng, tươi tắn, kín đáo, ôn hòa…. Và nạn nhân sẽ “tự nguyện” tham gia trò chơi. Nạn nhân tự để mình bị chinh phục hoàn toàn và tự dâng hiến mình cho anh ta mà không nghĩ gì đến những động cơ, ẩn ý phía sau nào nữa.
Tuy nhiên, một khi nạn nhân đã ở dưới sự “thống trị” và quyền lực của LDAK một cách hoàn toàn, LDAK bắt đầu bỏ chiếc mặt nạ của nhân cách thật của anh ta. Dần dần, nạn nhân sẽ khám phá ra rằng anh ta không giống như lúc đầu. Anh ta trở nên cáu giận, khoảng cách, ích kỷ, lạnh lùng, vô cảm, chế giễu người khác, ái kỷ, hoang tưởng…. Sau khi đã bị chinh phục, nạn nhân rất khó rời bỏ anh ta. Nạn nhân rơi vào tình huống bị nghiện, sẵn sàng chấp nhận anh ta khó chịu như vậy…
Nạn nhân bị ngự trị đối với những đòi hỏi áp lực của anh ta, với sự kiểm soát của anh ta, với quyền lực của anh ta, với những đe dọa của anh ta.
Người giỏi diễn kịch để thao túng người khác này sử dụng nhiều phương tiện mạnh để làm cho nạn nhân trở nên cạn kiệt năng lượng sống, anh ta khiến nạn nhân trở nên phụ thuộc nhiều hơn nữa. Mục đích của anh ta: làm cho nạn nhân mất khả năng phê phán, kiểm soát chính bản thân, những suy diễn lý trí, đạo đức, xã hội, tài chính, kèm theo là những ảnh hưởng trầm trọng về mặt sức khỏe của nạn nhân (trầm cảm, chứng chán ăn, ung thư…).
Geneviève Schmit đã viết những bài báo rất đặc sắc về chủ đề này và có một chương đặc biệt “nhận biết một người LDAK”, đã mô tả rất rõ nhân cách loạn duc, những cái bẫy và những âm mưu xảo quyệt mà các nạn nhân rơi vào. Trong trường hợp bị “đồng hành”, rất hiếm khi những người phụ thuộc cảm xúc có xu hướng tìm kiếm điều gì ẩn giấu đằng sau những nỗi sợ, những lo hãi và lo âu của họ. Nếu nạn nhân có ý định thực hiện điều đó, họ sẽ hiểu điều gì xảy ra với họ, và sẽ rất có lợi cho họ nếu họ hiểu những nhu cầu thực sự của họ, nếu họ thoát ra khỏi trò chơi với những cái bẫy đằng sau của người LDAK giỏi diễn kịch để thao túng người khác.
Người phụ thuộc cảm xúc mà đang hoặc đã có mối quan hệ với một người diễn kịch thao túng LDAK sẽ tránh việc “nhận ra” trải nghiệm của họ vì điều đó làm cho họ tổn thương, đau khổ với chính mình. Nạn nhân không đủ mạnh mẽ để tự thuyết phục mình dừng lại những điều mình đang chịu đựng. Nạn nhân vẫn ở trong tâm thế của nạn nhân, tâm thế ấy nhốt họ trong trạng thái không dễ chịu, lo lắng và có tính phá hủy.
Nạn nhân bị thuyết phục rằng đó là những nhận xét, đánh giá (tiêu cực hoặc tích cực) về “tên đao phủ” của họ để giúp họ đỡ cảm thấy đau khổ, để tự xoa dịu họ. Khi không dám khai báo một cách cởi mở những điều mà nạn nhân biết, hiểu về LDAK, họ vẫn cứ giữ mạnh việc tự đánh giá thấp về chính bản thân mình.
Nạn nhân thể hiện rất ít sự tôn trọng và đánh giá đúng mức về những gì nạn nhân trải qua bằng cách chối bỏ tất cả một cách dễ dàng. Trong tình huống như vậy, nạn nhân coi rằng những gì mình chịu đựng là không quan trọng và điều đó cũng thể hiện trong hành động của mình. Họ không thể đi đến quyết định về việc khai báo và nói ra công khai tình trạng của mình.
Sự chú ý của nạn nhân chỉ quay quanh LDAK bằng cách thực hiện những điều kẻ LDAK muốn. Nạn nhân hi vọng rằng sự chịu đựng của mình rồi sẽ cảm hóa anh ta, khiến anh ta trân trọng họ và đánh giá đúng giá trị của họ.
Khi chối bỏ như vậy, nạn nhân sẽ tự giấu khỏi chính bản thân mình những phản ứng “tiêu cực”. Người phụ thuộc cảm xúc cư xử theo cách này để không phải đối diện với cảm xúc của chính họ. Biểu lộ những nhu cầu của mình và những điều phải chịu đựng sẽ làm cho họ khiếp sợ. Chính họ sẽ bị khủng bố bởi ý tưởng bị chối bỏ, bị phán xét, bị kết án bởi tên đao phủ LDAK.
Mỗi lần nạn nhân lẩn trốn trước rủi ro tự mình chấp nhận mình, lòng tự trọng của nạn nhân lại tiếp tục giảm.
Mặc dù phải bỏ ra một năng lượng rất lớn, và sự không hài lòng trong việc “chinh phục” điều không thể, nạn nhân vẫn ngày càng thấy mình chưa tròn bổn phận của mình.
Từ sự phụ thuộc cảm xúc đến lòng tự trọng / tự đánh giá về bản thân mình. Từ nạn nhân đến tự chịu trách nhiệm.
Học cách tự nhận ra, tự yêu thương, tự chấp nhận sẽ cho phép tự giải phóng bản thân và tự chịu trách nhiệm, bằng cách không cho bản thân mình bất kỳ cơ hội nào với các mối quan hệ độc hại và phá hủy. Kẻ diễn kịch – thao túng loạn dục chạy trốn khỏi những người quyết đoán, có nghĩa là những người có lòng tự trọng về bản thân mình.
Lòng tự trọng về bản thân nghĩa là gì?
Tôi sẽ gợi ý một ý tưởng có thể khiến bạn suy tư, tìm kiếm con đường cho vấn đề này.
Lòng tự trọng về bản thân dựa trên 3 trục tạo nên sự cân bằng bên trong bạn: hình ảnh về bản thân, niềm tin về bản thân, và tình yêu với bản thân – tương ứng với cơ thể – tư duy – tinh thần. Đó là một sự cân bằng cần thiết để đảm bảo sự tự do và sự tự lập của mỗi người.
Để hiểu hơn về những yếu tố giữ sự cân bằng bên trong này, tôi đề xuất bạn hãy trả lời những câu hỏi sau trong những tình huống có liên quan đến một người diễn kịch – thao túng LDAK.
Hình ảnh về bản thân là điều mà tôi tự nói với mình về mình.
“Trong tình huống này, bạn nói gì về bạn?”
Niềm tin vào bản thân là cái bạn thể hiện về khả năng của mình – có thể làm gì.
“Bạn có khả năng làm gì trong tình huống này?”
Tình yêu đối với bản thân là giá trị nội tại mà tôi gán cho mình.
“Tôi cảm thấy như thế nào, chịu đựng điều gì khi tôi nghĩ về tôi trong tình huống này?”
Sự tự trọng về bản thân dựa trên 3 yếu tố này, điều đó thể hiện ta tự đánh giá mình ở mức độ nào, giá trị mà ta gán cho mình và mang lại cho bản thân mình. Nếu bạn có khó khăn trong việc trả lời 3 câu hỏi trên, vậy thì có khả năng là lòng tự trọng về bản thân của bạn là đáng nghi ngờ. Nếu điều đó giống như là: bạn sẽ sống cuộc sống như thế nào với lòng tự trọng về bản thân luôn không ổn định? Chắc chắn là sẽ rất khó khăn.
Điều đó không phải là bởi vì có một sự bất ổn bên trong liên quan đến những nhu cầu thường trực từ thời thơ ấu mà rất khó để thỏa mãn / đáp ứng. Tôi làm việc hàng ngày với những khách hàng luôn tìm thấy ở họ những nguồn lực để tự tìm ra mình, kết nối lại với con người thực của mìn.
Việc ở trong tình huống phụ thuộc cảm xúc là một cách người ta tự cấm mình quyền với sự tồn tại.
Người phụ thuộc cảm xúc, dưới quyền lực của một kẻ LDAK, sẽ tự chấp thuận quyền không được khẳng định giá trị của mình.
Khi thưởng cho mình quyền tồn tại, mình đang tặng cho mình quyền là chính bản thân mình.
Và khi là chính bản thân mình, bạn có các nhu cầu, tự cho phép mình cảm nhận các cảm xúc của mình. Đó sẽ là bình thường khi bạn có những sở thích, ham muốn, và nhận ra sự khác biệt của mình. Tự mang cho mình quyền tồn tại, đó là đánh giá cao những khoảnh khắc hiện tại, điều đó cũng có nghĩa là cuộc sống thuộc về bản thân mình và mình có trách nhiệm với nó.
Bài báo được biên tập bởi Fati AMOR, huấn luyện viên, chuyên gia về phụ thuộc cảm xúc và trợ giúp nạn nhân của những kẻ diễn kịch – thao túng LDAK, tác giả của trang web http://www.liberezvotrevie.com
Ngô Thị Thu Huyền, biên dịch từ nguồn: http://www.soutien-psy-en-ligne.fr/blog/dependant-affectif/
Nhận xét
Đăng nhận xét