Và phụ nữ cũng như vậy, muốn được người thương kẻ nhớ, muốn được trân trọng nâng niu, ắt phải biến mình thành thứ hoa thơm, phấn đỏ. Tuy nhiên hoa cũng có cánh đủ màu, hương cũng có hương nồng hương nhạt đủ điều khác nhau. Có câu: “Càng thắm thì càng dễ phai, thoang thoảng hương nhài mà lại thơm lâu”.
“Càng thắm thì càng dễ phai, thoang thoảng hương nhài mà lại thơm lâu”.
Càng thắm thì càng dễ phai, thoang thoảng hương nhài mà lại thơm lâu”. (Ảnh: Shutterstock)
Vạn cổ xưa nay, tất cả những người theo đuổi vẻ đẹp bề ngoài đều chỉ là thứ hoa tuy nồng mà không thắm, có sắc mà chẳng có hương. Ngược lại những người phụ nữ trọng hương khinh sắc thì cái thứ hương kia nếu một ai đó đã say hương nhớ vị thì cả đời cũng chẳng thể quên.
Nói về hương thơm cũng chính là nói về nhân phẩm và khí chất của người phụ nữ. Lịch sử luôn là bài học, là tấm gương đáng giá nhất cho mỗi người chúng ta học hỏi.
Liệt nữ truyện – Biện thông kể rằng, vào thời Chiến Quốc, ở Vô Diệm Ấp nước Tề có một người con gái tên gọi Chung Ly Xuân, tướng mạo vô cùng xấu xí, trán cao, mắt sâu, lưng dài, chân thô, vai gù, da đen đúa…
Chung Ly Xuân tuổi đã 40 mà không gả được cho ai, tuy nhiên nàng không vì thế mà lấy làm buồn rầu, ngược lại nàng không ngừng tu dưỡng nhân phẩm và đức hạnh của mình. Sau này Tề Tuyên Vương thay vì lập những giai nhân xinh đẹp làm hoàng hậu, ông lại cảm mộ tài đức của nàng mà đích thân rước nàng vào cung làm hoàng hậu, trở thành bậc mẫu nghi thiên hạ.
Hay như Hoàng Nguyệt Anh, tương truyền bà có dung mạo cực kỳ xấu xí, được liệt vào một trong năm nhân vật xấu nhất Trung hoa - Ngũ Xú Trung Hoa. Nhưng Hoàng Nguyệt Anh lại có trí tuệ và đức hạnh hơn người, trở thành vợ của bậc kỳ tài thiên cổ Gia Cát Lượng. Bà là người vợ tài đức vẹn toàn được người người kính nể, cũng là người góp không ít công lao giúp Gia Cát Lượng thành công trên con đường sự nghiệp của mình.
Nếu phụ nữ chỉ dựa vào dung nhan hay vẻ đẹp bên ngoài, thì thứ đạt được cũng như bọt nước phù vân. Hoa tàn hương hết cũng là lúc bọt tan theo nước, mây trôi theo gió, tình tàn theo hoa.
Thế nên vẻ đẹp thực sự của người phụ nữ nằm ở hương vị chứ không phải sắc đẹp bên ngoài, giá trị người phụ nữ cũng chẳng phải ở vẻ ngoài mà là ở nét đẹp hàm dưỡng bên trong. Tương tự, một người đàn ông chọn vợ vì sắc chứ không vì hương vị, không vì nhân phẩm, thì kiểu đàn ông đó thật chẳng đáng để cho phụ nữ chúng ta trao thân gửi phận, lấy rồi cũng như đánh bạc canh khuya, hạnh phúc ngoài tầm tay với.
Dưới đây là đôi nét tạo lên hương vị của một người phụ nữ đẹp chân chính, mong rằng mỗi chị em ta đều có đủ đầy những đức hạnh này:
Bao dung
Cổ nhân thường nói: “Nhân vô thập toàn”, đã là con người thì không thể tránh những sai lầm trong cuộc sống, đặc biệt là trong xã hội xô bồ hiện nay. Đàn ông bước chân vào xã hội ít nhiều đều có vấp ngã, cho nên là một người vợ, người mẹ, điều quan trọng chính là cần biết bao dung cho sai lầm của người khác.
Bao dung không chỉ là liều thuốc an thần xoa dịu mọi nỗi đau của chính mình mà còn là sự cảm hoá những tâm hồn tội lỗi.
một người vợ, người mẹ, điều quan trọng chính là cần biết bao dung cho sai lầm của người khác.
Với một người vợ, người mẹ, điều quan trọng chính là cần biết bao dung cho sai lầm của người khác. (Ảnh: Shutterstock)
Nhận xét
Đăng nhận xét